Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.


 
Trang ChínhPortalliTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập

 

 Truyện ngắn...

Go down 
4 posters
Tác giảThông điệp
Batista
Admin



Nam Tổng số bài gửi : 56
Age : 32
Registration date : 21/07/2006

Truyện ngắn... Empty
Bài gửiTiêu đề: Truyện ngắn...   Truyện ngắn... Icon_minitimeTue 15 Aug - 5:24

Có một chàng trai không may bị mù, quen biết một cô gái, hai người cùng yêu nhau, đến một ngày chàng trai nói với cô gái rằng:"Khi nào anh nhìn thấy được thế giới, anh sẽ lấy em làm vợ..."
Rồi đến một ngày kia, chàng trai được phẫu thuật mắt và anh ta nhìn thấy được mọi thứ, cuộc đời không còn tăm tối nữa. Lúc bấy giờ cô gái mới hỏi chàng trai:"Bây giờ anh nhìn được rồi, anh sẽ lấy em chứ?" Và rồi chàng trai rất shock vì thấy cô gái ấy cũng bị mù như mình trước kia, anh ta đã từ chối cô gái...
Cô gái ra đi với nước mắt nhưng vẫn nói với chàng trai rằng:"Anh hãy nhớ giữ gìn đối mắt của mình cho cẩn thận anh nhé!"
Mấy ai biết đôi mắt ấy là của cô gái đã hiến tặng cho chàng trai vô tình ấy, cuộc sống là như thế đó, đôi khi người ta chấp nhận mất đi điều quý giá nhất, nhưng rồi họ chẳng nhận lại được gì.

Truyện này của ai tui không biết, thấy nó giống giống phim Nấc thang lên thiên đường nên tui post lên cho mấy you đọc... Bình loạn đê!!!
Về Đầu Trang Go down
toaideptrai




Nam Tổng số bài gửi : 116
Age : 32
Localisation : vietnam
Registration date : 22/07/2006

Truyện ngắn... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Truyện ngắn...   Truyện ngắn... Icon_minitimeTue 15 Aug - 20:31

đôi khi, ta đã bỏ qua, quên lãng hay đã wá vô tâm với những thứ tốt đẹp . đến khi quay mặt nhìn lại thì moị thứ đã đi thật xa.
Về Đầu Trang Go down
toaideptrai




Nam Tổng số bài gửi : 116
Age : 32
Localisation : vietnam
Registration date : 22/07/2006

Truyện ngắn... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Truyện ngắn...   Truyện ngắn... Icon_minitimeTue 15 Aug - 20:49

khi lên 1 tuổi , mẹ ru con ngủ . con trả ơn mẹ bằng cách khóc thật nhiêù.
khi lên 2 tuổi , mẹ tắm cho con . con trả ơn mẹ bằng cách quảy nước bắn ướt ngươì mẹ.
khi lên 3 tuổi, mẹ đúc con ăn , con trả ơn mẹ bằng cách phun thức ăn vào người mẹ.
dần dần con cang ngày càng lớn....
đến khi trưởng thành , con có nhà riêng. con trả ơn mẹ bằng cách 3 tháng mới về thăm mẹ một lần .
khi mẹ bệnh , mẹ mong được gặp con một lần, con trả ơn mẹ bằng cách hẹn hết lần này đến lần khác vơí lí do : " con bận wá ko thăm mẹ được"
RỒI MỘT NGÀY KIA , KHI MẸ MẤT ĐI , CON CAM THẤY LÒNG NGHẸN NGÀO , THẤY CỔ HỌNG NHƯ ĐẮNG LẠI , THÂÝ NHƯ CÓ MỘT TIẾNG SÉT NỔ TRONG TIM. ĐẾN LÚC ÂÝ , CON NGOẢNH LẠI THÌ LÚC NÀY MẸ ĐÃ RỜI CON RA ĐI THẬT XA......


Được sửa bởi ngày Wed 16 Aug - 13:09; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
cowgirl




Nữ Tổng số bài gửi : 78
Age : 32
Registration date : 08/08/2006

Truyện ngắn... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Truyện ngắn...   Truyện ngắn... Icon_minitimeTue 15 Aug - 21:26

mi truyen ni` cowgirl doc dzui`, hay day chu' pa` kon. no'a nhac nho chung ta dz`ai nhung klhiem khueyt trong cuoc song, de chung ta song tot hon dza` wan tam toi moi nguoi xung quanh, bit wy trong nhung gia tri nho nhat nhung rat co'a y nghia. ca'm on ban nao da post truyen len nhe
Về Đầu Trang Go down
http://www.anh2.net
violet_rose_107




Nữ Tổng số bài gửi : 117
Age : 32
Localisation : TP.HCM
Registration date : 23/07/2006

Truyện ngắn... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Truyện ngắn...   Truyện ngắn... Icon_minitimeWed 16 Aug - 14:35

yêu cầu cowgirl post bài có dấu và đừng dùng wá nhiều chat ngữ, hông hỉu gì hít
Về Đầu Trang Go down
violet_rose_107




Nữ Tổng số bài gửi : 117
Age : 32
Localisation : TP.HCM
Registration date : 23/07/2006

Truyện ngắn... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Truyện ngắn...   Truyện ngắn... Icon_minitimeFri 18 Aug - 18:09

1/.Trước khi quen em thì anh lănh học bổng, đến khi quen em rồi thì học bổng của anh em lãnh.

2/. Có một quả táo, em ăn. Có 2 quả táo em ăn quả to.

3/. Em xấu xí như vậy mà anh vẫn khen em xinh. Anh đẹp trai như thế mà em lại bảo anh xấu.

4/. Đi chơi toàn anh tiêu tiền, khi về KTX anh chỉ dám ăn mì tôm.

5/. Lúc em giận, anh phải làm thùng rác cho em đổ nỗi bực dọc. Lúc anh bực tức thì anh phải làm thùng rác cho chính mình.

6/. Khi em muốn hôn anh, em liền hôn. Khi anh muốn hôn em thì trước tiên phải được em cho phép.

7/. Em thường xuyên đánh anh. Anh chưa bao giờ đánh em.

8/. Có lần em hỏi anh nếu em yêu một người khác thì anh làm thế nào. Anh nói sẽ đánh cho thằng kia một trận. Anh lại hỏi nếu anh yêu người con gái khác thì thế nào, em trả lời rằng em sẽ giết anh ngay.

9/. Đến nhà em anh phải ngủ ở ghế sopha, em đến nhà anh, anh cũng phải ngủ ở sopha.

10/. Anh mua tặng em một cái áo 60 000, anh nói dối là chỉ có 40 000. Em mua cho anh cái đồng hồ 100 000, em lại nói dối anh là 500 000.

11/. Cùng 1 con cá em ăn phần thân. Còn anh, phần đầu cá.
12/. Anh làm hỏng cái tai nghe của em liền mua 1 cái mới đền ngay, c̣òn em làm mất chiếc xe đạp của anh một lời xin lỗi cũng không có.

13/. Lần em ốm, anh gầy mất 2kg. Lần anh ốm, em béo lên 2 kg (em đến pḥòng chăm sóc anh, ăn hết mọi đồ ăn, hoa quả, bánh kẹo của mọi người tặng anh).

14/. Anh không chê em thấp, thế mà em lại chê anh cao.

15/. Mẹ anh đối xử tốt với em như vậy c̣òn em một chút cũng không.

16/. Lần đó đi xem rock ngoài trời, em cỡi lên vai anh rất thích thú, gào thét cả buổi. C̣òn anh bị ép nặng suýt rơi lệ về nhà lùn hết 1 tấc.

17/. Con chó cảnh nhà anh đẻ, anh chọn con đẹp nhất mang đến cho em. Em lại tặng anh con cá vàng em nuôi gần chết, hại anh chăm sóc thêm 2 ngày nữa phải đem chôn nó.

18/. Trước khi quen em, anh ngủ 8 tiếng. Quen em rồi chỉ còn 4 tiếng.

19/. Trước khi quen em anh không bao giờ chờ ai quá 5 phút. Quen em rồi anh phải đứng hàng tiếng đồng hồ.

20/. Trước khi quen em, anh ngày nào cũng ăn sáng. Sau khi quen em, anh chỉ ăn mỗi buổi tối.


21/. Về nhà mẹ anh, anh ngồi cạnh để đỡ lời. Gặp mẹ em, em chạy đi nói điện thoại.

22/. Viết mail cho em viết những lời lẽ ngọt ngào nhất. Nhận mail của em, toàn những lời trách móc.

23/. tàu ngầm với em, anh chat mỗi mình em. C̣òn em tàu ngầm hàng chục người.

24/. Viết thư tay cho em, viết nhiều trang. Nhận thư tay của em, “Hòn VọngThư”

25/. Anh lỡ hẹn, anh xin lỗi đến vài ngày sau. Em lỡ hẹn, em nhoẻn cười lấy lệ rồi quên béng.

26/. Ra đường gặp cướp. Anh đánh nó, em bảo anh côn đồ. Anh không đánh nó, em bảo anh hèn nhát.

27/. Đi xe anh đi cẩn thận, em bảo anh kém thế. Đi nhanh, em bảo anh đi ẩu.

28/. Lễ tết, anh em, chị em đều có quà. Chị anh, anh anh thì anh chẳng mua cho thứ gì .

29/. Em lấy lược ra chải ngay ngã tư. Còn anh vuốt tóc một cái, em bảo anh điệu thế.

30/. Đi xem phim, em thấy chán, em đ̣i về. Anh thấy chán, ngồi xem hết phim.

31/. Đi uống coffee, em ngồi uống cái soạt rồi đứng dậy. Anh bất chấp mọi người cười, cũng uống cái soạt rồi đưa em về.

32/. Đi chơi với em, thấy em buồn, anh cố gắng làm cho em vui. Thấy anh buồn, kệ anh.

33/. Quà em tặng anh, anh để rất trân trọng. Quà anh tặng em, em vứt lung tung trong nhà.

34/. Anh đứng trước trường đợi em, em bảo anh giám sát em. Anh ngồi ở nhà không đi nữa, em bảo anh không quan tâm đến em.

35/. Em bảo anh về đến nhà gọi cho em, anh gọi ngay. Anh bảo em về nhắn máy cho anh, em bảo anh khắt khe.

36/. Em tặng anh cái gối bé xíu, anh ôm ấp mỗi khi ngủ. Anh tặng em cái gối ôm, em để gác chân.

37/. Em tặng anh chậu cây, nó tươi tốt sau mấy ngày. Anh mua cho em đủ lọai cây kiểng, chúng được chôn cất vài tuần sau đó.

38/. Anh nói nhiều, em bảo anh lắm mồm. Anh nói ít,
em lại bảo anh ít nói.

39/. Cá độ với nhau, anh thua, em bắt anh thực hiện bằng được. Em thua, em viện đủ lý do để không thực hiện.

40/. Những gă nào thích em, em vẫn để kệ họ. Có ai thích anh, anh phải tìm cách xa họ ngay.

41/. Em cười với bao nhiêu là con trai, để cho họ một tia hi vọng. Anh chỉ mới có một lần thôi, với bạn em, em đă bảo anh là Sở Khanh rồi.

42/. Anh nhắc em chăm chỉ. Nhắc em mặc áo ấm. Nhắc em không thức khuya, em hỏi :”anh là mẹ em à?”. Nếu anh không nhắc em, em lại bảo:”Anh chả quan tâm gì đến em”.

43/. Có gì anh cũng đều muốn kể cho anh nghe, công việc, bạn bè, gia đình , sở thích…Em thì luôn giấu anh, chỉ kể khi anh đă biết gần hết thôi.

44/. Những cái bưu thiếp anh làm tặng em, em chê óng chê eo. Những cái thiệp em tặng anh. Hầu hết chỉ là E-card. Anh vẫn giữ lại nó, mặc dù nó đă hết hạn xem được từ lâu rồi.

45/. Những gì em viết cho anh, dù chỉ là một tờ giấy nháp, anh vẫn giữ trong cái hộp. Những gì anh viết cho em, đều tự đáy ḷòng anh, em đọc rồi em chê chữ anh xấu.

46/. Bạn trai của em, chẳng bao giờ em giới thiệu với anh. Bạn gái của anh, em đều biết hết.

47/. Anh biết hết những người bạn của em, giúp đỡ họ nếu có thể. Em chẳng nhớ tên bạn của anh, cho dù nó là bạn thân của anh đi nữa.

48/. Trước khi quen em, anh chẳng mấy khi ra khỏi nhà. Đến mức mà mẹ anh cũng ngạc nhiên. Sau khi quen em, cứ mỗi lần anh định đi đâu chơi. Anh sẽ có đủ lý do để ra khỏi nhà và cũng chỉ muốn có em đi cùng.

49/. Trước khi quen em, anh muốn mình thật là nổi trội, được nhiều cô gái ngưỡng mộ. Sau khi quen em, anh phải thật bình dị và chỉ cần mỗi mình em thôi.

50/. Em được anh hiểu em, thế mà em chẳng hiểu anh gì hết.
Về Đầu Trang Go down
violet_rose_107




Nữ Tổng số bài gửi : 117
Age : 32
Localisation : TP.HCM
Registration date : 23/07/2006

Truyện ngắn... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Truyện ngắn...   Truyện ngắn... Icon_minitimeFri 18 Aug - 18:14

cái này hình như hong phải truyện ngắn thì phải, lộn chỗ rồi, sorry.
Về Đầu Trang Go down
toaideptrai




Nam Tổng số bài gửi : 116
Age : 32
Localisation : vietnam
Registration date : 22/07/2006

Truyện ngắn... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Truyện ngắn...   Truyện ngắn... Icon_minitimeSat 19 Aug - 8:45

tào lao . phương anh toàn gửi bài tào lao. haha.
cái này là quy luật của mọi đứa con trai .con gái là thế đó.đứa nào cũng vậy. con gái đúa nào cũng khó hiểu vậy đó. vậy mà ko biết sao con trai trên đời lại mê mẫn. khó hiểu
Về Đầu Trang Go down
cowgirl




Nữ Tổng số bài gửi : 78
Age : 32
Registration date : 08/08/2006

Truyện ngắn... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Truyện ngắn...   Truyện ngắn... Icon_minitimeSat 19 Aug - 11:19

hihi, tọai cũng dzậy muh ko hỉu cả bản thân mình nữa hử?
2nho: kệ tui, tui khóai xài chat ngữ đóa, pà lèm zè tui hub? pà hem hỉu thì thoai
Về Đầu Trang Go down
http://www.anh2.net
violet_rose_107




Nữ Tổng số bài gửi : 117
Age : 32
Localisation : TP.HCM
Registration date : 23/07/2006

Truyện ngắn... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Truyện ngắn...   Truyện ngắn... Icon_minitimeSat 2 Sep - 20:27

Lời nói muộn màng
Việt và Linh ngồi trên ghế đá công viên, trong 1 đêm ít sao......Cả hai không làm gì cả. ngoài việc ngước lên và ngắm những ngôi sao lẻ loi trên bầu trời, trong khi tất cả những người bạn của họ đang vui vẻ bên một nửa của họ, trong 1 ngày cuối tuần mát mẻ....

- Chán thật đấy_Linh nói. Ước em có 1 người bạn trai để chia sẻ những lúc buồn vui...
- Anh nghĩ chúng là là những kẻ duy nhất cô đơn trên thế giới này, chúng ta chẳng bao giờ hẹn hò cả, ngoài việc suốt ngày đi lang thang trong công viên ngắm sao....Việt đáp lại chán nản

Cả hai im lặng một lúc lâu

- Này! Em có 1 ý kiến, hãy chơi 1 trò chơi đi!_Linh nói
- Trò chơi gì cơ???
- Uhmm, thì cũng đơn giản thôi, anh sẽ là bạn trai của em trong 100 ngày, và em sẽ là bạn gái của anh trong 100 ngày...anh nghĩ sao??


- .....Đ..được thôi....dù sao thì mấy tháng tới anh cũng ko có kế hoạch gì cả_Việt trả lời
- Hì hì, nghe như có vẻ anh đang mong đợi một điều gì đó, vậy thì hôm nay sẽ là buổi hẹn đầu tiên của chúng ta...Thế anh muốn đi đâu nào??
- Em nghĩ sao về 1 bộ phim! Bạn anh nói là nó vừa đi xem 1 bộ phim rất hay với bạn gái nó, hay mình đi xem thử nhé, xem trình độ nghệ thuật của thằng này đến đâu...
- Anh còn chờ gì nữa, mình đi thôi, cũng sắp hết ngày rồi còn đâu

Linh và Việt đi xem phim....buổi hẹn hò đầu tiên ko có gì đặc biệt. vì cả hai vẫn còn ngại....Tất nhiên, từ bạn thân nhảy sang ng iu chỉ sau 5 phút và vài câu nói bâng quơ.


Ngày thứ hai họ đi xem ca nhạc với nhau...Việt mua cho Linh một con gấu bông rất xinh......

Ngày thứ ba Linh rủ Việt đi mua sắm cùng với mấy người bạn, cả hai ăn chung 1 cây kem, và bạn của Linh không khỏi ngạc nhiên....mọi chuyện đến quá nhanh...lần đầu tiên họ ôm nhau

Ngày thứ sáu, cả hai leo lên 1 ngọn đồi và ngắm mặt trời lặn...Khi màn đêm buông xuống, ánh trăng bao trùm con đồi, Việt bảo Linh nằm ngắm sao, vì hôm nay trời rất nhiều sao....Một ngôi sao băng bay qua...Linh ước....

Ngày thứ 25, họ đi chơi trò chơi cảm giác mạnh, chẳng may trong lúc sợ hãi, Linh túm nhầm một ai đó và hét lên.....lúc phát hiện ra cả hai phá lên cười và xin lỗi ông bác "may mắn" nào đó..

Ngày thứ 67, khi vừa đi ăn xong, qua 1 ngôi nhà mà lần trước bạn của Linh nói có 1 bà thầy bói hay lắm...Linh rủ Việt vào xem thử...Bà ta nói với cả hai:"các cháu hãy giữ gìn và trân trọng những giây phút hạnh phúc các cháu đang có"....rồi bỗng nhiên có giọt nước mắt lăn trên má bà

Ngày thứ 84, cả hai đi biển....họ trao nhau nụ hôn đầu tiên, dưới ánh mặt trời nóng bỏng

Ngày thứ 99, Việt nói chỉ muốn có 1 ngày đơn giản....Việt đèo Linh đi loanh quanh, và vào công viên, ngồi trên cái ghế đá mà họ vẫn thuờng ngồi mỗi khi đi lang thang ngắm trăng sao....Lúc đó đã là hơn 12h đêm

1h23
- Em khát quá_Linh nói
- Em ngồi chờ ở đây nhé, anh đi mua cái gì uống..Em thích gì nào??
- Mua cho em 1 chai nước khoáng đi


1h45
Linh ngồi chờ Việt đã quá 20 phút, Việt đi vẫn chưa về.........Một ai đó chạy đến chỗ Linh:


- Này em, vừa rồi ở ngoài kia có 1 người bị oto đâm khi đi ngang qua đường, nếu anh ko nhầm thì đó là bạn của em

Linh chạy đi theo anh chàng lạ, đến 1 chiếc xe cứu thương...Linh thấy Việt mặt đẫm máu, tay cầm một chai nước khoáng....Linh lên xe và đến bệnh viện với Việt.........Linh ngồi ngoài phòng cấp cứu hơn 5 tiếng đồng hồ

11h51 trưa
Ông bác sỹ đeo cặp kính trắng bước ra.
- Tôi xin lỗi, nhưng chúng tôi đã làm hết sức mình. Chúng tôi tìm được 1 lá thư trong túi áo của anh ấy.

Bác sỹ đưa bức thư cho Linh và dẫn cô vào thăm Việt, vì hơn ai hết, ông biết đây sẽ là lần cuối Linh có thể nhìn thấy Việt. Việt nhìn rất yếu nhưng khuôn mặt của anh ấy có 1 cái gì đó thanh thản....Linh bóc bức thư ra và đọc

Linh à, vậy là 100 ngày của chúng ta đã hết rồi nhỉ. Anh rất vui khi có em ở bên những ngày vừa qua, và những gì em làm đã mang lại hạnh phúc cho cuộc đời anh. Anh nhận ra rằng em là 1 cô gái rất dễ thương, cho dù anh đã nhắc bản thân anh rất nhiều lần là ko được nghĩ đến gì khác ngoài 1 trò chơi. 100 ngày hạnh phúc cũng sắp qua, nhưng anh vẫn muốn nói với em 1 điều...anh muốn làm bạn trai của em mãi mãi, anh muốn em luôn ở bên anh. cho anh những ngày hạnh phúc. Linh. anh yêu em!!!

11h58
Việt à..._Linh bật khóc_....Anh biết em đã ước gì khi em nhìn thấy sao băng ko..Em cầu cho em có thể ở bên anh mãi mãi, em biết 100 ngày đã trôi qua, nhưng...nhưng anh ko thể bỏ em..Em yêu anh...hãy quay về với em đi...Em yêu anh...

Đồng hồ chỉ 12h chiều....tim của Việt ngừng đập....và đó là ngày thứ 100...!
Về Đầu Trang Go down
violet_rose_107




Nữ Tổng số bài gửi : 117
Age : 32
Localisation : TP.HCM
Registration date : 23/07/2006

Truyện ngắn... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Truyện ngắn...   Truyện ngắn... Icon_minitimeSat 2 Sep - 20:33

"Ngày hôm qua là lịch sử.
Ngày mai còn là điều bí ẩn
Chỉ hôm nay mới là quà tặng.
Và chúng ta gọi là hiện tại".
Về Đầu Trang Go down
violet_rose_107




Nữ Tổng số bài gửi : 117
Age : 32
Localisation : TP.HCM
Registration date : 23/07/2006

Truyện ngắn... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Truyện ngắn...   Truyện ngắn... Icon_minitimeSat 2 Sep - 20:56

Tình yêu giữa nhỏ và anh đền như một cơn gió thoảng qua. Anh đến nhẹ nhàng bên nhỏ khẽ nói lời yêu. Nhỏ thật sự bất ngờ nhưng vì nhỏ cũng có một tình cảm rất đặc biệt đối với anh nên nhỏ cũng gật đầu đồng ý...Anh rất dịu dàng, nhỏ có cảm giác như anh muốn truyền hơi ấm cho nhỏ mỗi khi nhỏ buồn.


"Nhẹ cầm bàn tay em rất dịu dàng và đặt lên nụ hôn rất ngọt ngào"

Nhỏ đã đặt hết niềm tin của mình cho anh và luôn cùng anh hướng đến một tương lai tốt đẹp. Nhỏ thật sự rất yêu mến anh và thầm mong mối tình đầu này là mãi mãi.

"Tình yêu ôi sao quá tuyệt vời ánh mắt lung linh hóa muôn vì sao rất xa"

Thời gian trôi qua tình yêu của nhỏ đối với anh rất sâu đậm. Vậy mà chỉ vì sự cứng đầu và hay giận của nhỏ nên nhỏ đã mất anh. NHỏ hiểu lầm anh nên đã giận anh một thời gian dài, cũng vì tính tình của nhỏ hay như thế nên anh giận nhỏ...Trong lòng nhỏ rất ân hận, nhỏ thấy mình vẫn còn ngốc lắm và chắc anh cũng nghĩ như thế. Chắc nhỏ vẫn chưa hiểu rõ tình yêu của anh dành cho nhỏ....

"Tình yêu ôi sao quá lớn
còn em như nụ hoa nhỏ nhoi
nhẹ rơi trên dòng sông
làm sao cho vừa lòng anh"

Nhỏ đã làm anh thất vọng. Anh đã ra đi còn nhỏ vẫn ngồi đó ngóng trông anh, nhớ lại mối tình đầu đã qua...

"Đã bao ngày rồi biết không
Bóng em còn ngồi bên hiên ngóng trông"

Những giọt nước mắt sao cứ tuôn rơi mặc dù nhỏ biết có khóc thì tình yêu đó cũng không trở lại. Nhỏ vẫn luôn ước mong về mối tình đầu của mình. nhớ lại những ngày tháng ở bên anh...

"Ước mong tình đầu sẽ không
sẽ không bao giờ nhạt phai"

Ngày tháng trôi qua, nhỏ vẫn cứ buồn khóc và rồi nhận ra mình đã sai lầm...Nhỏ phải biết chấp nhận sự thật, chấp nhận nhữn glỗi lầm mình đã gây ra....Nhỏ cố quên đi mối tình cũ và luôn hướng đến một tương lai tốt đẹp.Nhiều lúc nhỏ tửơng không thể nào quên được nhưng nhờ bạn bè, nhỏ đã tìm được niềm vui mới. Nhưng dù sao nhỏ vẫn luôn coi anh như một người anh tốt, chính anh đã giúp nhỏ trưởng thành hơn...Và đối với nhỏ, tình yêu đầu này mãi là một kì niệm đẹp mà nhỏ sẽ nhớ mãi trong lòng

"Tháng năm miệt mài tháng năm
vẫn em một mình nghe hoa lá rơi"

Giờ đây nhỏ đã tự tin lên rất nhiều và không còn cứng đầu như trước kia nữa. Chắc anh sẽ vui lắm nếu biết được nhỏ đã thay đổi. Nhỏ luôn tin rằng trong lòng anh luôn hướng về nhỏ và nhỏ cũng thế.......

"và niềm tin trong em ước mơ
rằng một ngày kia tình yêu sẽ quay về...
Về Đầu Trang Go down
violet_rose_107




Nữ Tổng số bài gửi : 117
Age : 32
Localisation : TP.HCM
Registration date : 23/07/2006

Truyện ngắn... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Truyện ngắn...   Truyện ngắn... Icon_minitimeSat 2 Sep - 20:59

Hanh Phúc !

--------------------------------------------------------------------------------

Ngày xưa, có lần “tập đoàn” yêu tinh họp nhau lại
để lên kế hoạch làm hại con người

Một yêu tinh nói: “Chúng ta nên giấu một thứ gì đó quý giá của con người đi,

nhưng giấu cái gì bây giờ?”.

Sau khi suy nghĩ, một yêu tinh đáp: “Biết rồi, hãy lấy đi hạnh phúc của họ,

họ sẽ ngày đêm phải khổ sở u uất. Nhưng vấn đề là giấu nó ở đâu bây giờ? Phải giấu ở nơi nào mà họ không tìm được ấy!”.

Một yêu tinh khác cho ý kiến: “Thử quẳng nó lên
đỉnh ngọn núi cao nhất của thế giới xem”.

Nhưng ý kiến đó bị phản đối ngay: “Không được.
Con người rất khoẻ mạnh, chuyện leo núi có nhằm nhò gì đâu”.

Một yêu tinh khác lại có ý tưởng: “Vậy ta giấu nó xuống vực biển sâu nhất nhé?”.

Nhưng các yêu tinh lại đồng loạt phản đối:
“Không, con người rất tò mò. Họ sẽ tạo ra những chiếc tàu hiện đại để đi xuống tận đáy biển.

Rồi tất cả mọi người cũng sẽ biết”.

Một yêu tinh nhỏ tuổi đứng lên: “Hay để nó ở
một hành tinh khác đi!”.

Tuy nhiên, một yêu tinh lớn tuổi đáp: “Không được, con người rất thông minh.

Càng ngày họ càng thám hiểm nhiều hành tinh đấy thôi”.

Bầy yêu tinh lại im lặng suy nghĩ. Chợt một yêu tinh già lụ khụ đứng lên đưa ra ý kiến:

“Tôi biết ta nên giấu hạnh phúc ở đâu rồi! Hãy giấu nó ở chính bên trong con người.

Đa số mọi người đều luôn cố gắng lùng sục hạnh phúc ở khắp nơi khắp chốn và bao giờ

cũng thấy người khác hạnh phúc hơn mình.

Bản thân họ thì chẳng bao giờ họ quan tâm. Giấu ở đó thì con người chẳng bao giờ tìm thấy đâu!”.

Tất cả yêu tinh đều nhất trí với giải pháp này và
kể từ đó, rất nhiều người mải mê đi kiếm hạnh phúc mà không biết nó đã được giấu ngay trong tâm hồn mình!
Về Đầu Trang Go down
violet_rose_107




Nữ Tổng số bài gửi : 117
Age : 32
Localisation : TP.HCM
Registration date : 23/07/2006

Truyện ngắn... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Truyện ngắn...   Truyện ngắn... Icon_minitimeSat 2 Sep - 21:06

gửi anh, thư cuối!

--------------------------------------------------------------------------------

Anh à!
Mình chia tay rồi phải không anh?Cũng đã lâu rồi,thật là lâu,5 tháng mà như mấy chục năm vậy.Em cũng đang tập làm quen với ý nghĩ anh sẽ ko bao giờ xuất hiện nữa,em sẽ sống cuộc sống không có anh.5t háng nay anh thế nào vậy?Anh khoẻ không?Mọi chuyện vẫn tốt chứ?Em chẳng biết chút gì về anh,ko thể liên lạc với anh,chúng ta quá xa nhau rồi,một khoảng cách vô hình ko thể thay đổi.Anh đến và biến mất,chỉ còn lại mình em thôi!Anh đang ở chỗ nào trong cái thế giới rộng lớn này vậy?Anh đang làm gì?
Giờ đây ,em ước em đươc nhìn thấy anh,1 vài km mà sao khó đến vậy?Em ước em có thể gào vào điện thoại rằng em nhớ anh lắm nhưng làm vậy để làm gì khi mà từ trước tới giờ anh chưa từng thích em?
Em ước cú điện thoại sáng nay do anh gọi đến,chỉ lặng im ko nói,giá như đó là anh!
Anh à,tại sao anh lại hoàn toàn biến mất như vậy?Tại sao ko cho em có cơ hội làm bạn anh và nói chuyện với anh 1 cách bình thường?Tại sao anh cứ bắt em tự lừa dối bản thân rằng như vậy sẽ dễ quên anh hơn trong khi thực ra diều đó làm em càng nhớ anh nhiều hơn?
Anh có nhớ những kỉ niệm của chúng ta ko?Ngày mình quen nhau,nhung lần đi chơi và những phút giây hạnh phúc!Anh có nhớ ko anh?
Bọn minh quen nhau sắp gần 1 năm rồi anh ạ!Chắc anh đã quên nhưng em thì vẫn nhớ ,1 ngày cuối thu,nắng và ấm áp.Không ngờ đó là sự khởi đầu cho mối tình mình...
Anh có nhớ anh luôn muốn em goi anh bằng anh,1 tiếng "anh" thật đơn giản nhưng con bé ngang bướng là em nhất định ko đồng ý!Bây giò chắc là muộn...
Giờ em ngồi đây,viết thư cho anh dù không biết làm cách nào gửi đến tay anh.Có lẽ bọn mình đã mãi mãi kết thúc ở đây rồi.Em rất ghét bị coi thường và rất sợ nếu đó là anh nhưng em vẫn muốn lần cuố' cùng nói rằng:Em yêu Anh!
Tất cả những món quà ,những dòng nhật kí về anh em đã cất kín trong ngăn tủ,rồi tất cả những hình ảnh của anh em sẽ chôn chặt trong tim.Mong rằng ngày mai khi thức giâc em sẽ ko khóc vi` nhớ anh nữa và nỗi buồn và giấc mơ này sẽ trôi về quá khứ chìm vào quên lãng,chuyện của bọn mình đành hết vậy thôi...
Về Đầu Trang Go down
violet_rose_107




Nữ Tổng số bài gửi : 117
Age : 32
Localisation : TP.HCM
Registration date : 23/07/2006

Truyện ngắn... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Truyện ngắn...   Truyện ngắn... Icon_minitimeSat 2 Sep - 21:14

Nếu Anh biết.... Em vui sướng và hạnh phúc nhường nào mỗi khi nhìn thấy Anh. Ở một góc khuất nào đó Em cứ lặng lẽ nhìn Anh cho dù Anh chẳng hề biết có một kẻ đang dõi theo bước chân của Anh.

Nếu Anh biết được rằng Em phai đấu tranh với bản thân mình vất vả như nào để nói rằng:"Em yêu Anh". Bởi Anh biết rồi đó, Em là con gai' .... . Em nói yêu Anh, vậy nghĩa là Anh quan trọng với Em nhường nào.

Nếu Anh biết rằng Em nhớ Anh nhường nào, trong khi học bài, hay làm bất kỳ việc gì đi chăng nữa, kể cả trong những giấc mơ, hình bóng Anh cứ hiện lên trong tâm trí tớ.

Nếu Anh biết rằng Em vui nhường nào mỗi khi bên Anh và nói chuyện với Anh mặc dù khoảng thời gian đó chẳng là bao.

Nếu Anh biết rằng Em đã tự nhủ rằng hãy cố quên Anh đi và tránh mặt Anh, chỉ có vậy mới quên Anh được thôi. Nhưng mà Em ko thể quên vì còn gặp Anh và Em ...yêu Anh mất rồi...

Nếu Anh biết rằng Em không kiên trì như Em nói đâu, Em dối lòng mình đấy. Em cũng ko lạnh lùng như Em nói đâu, trước Anh, Em lạnh lùng vậy nhưng sâu thẳm trong tim Em đó là một con tim yếu đuối, nó rung động trước Anh và nó chẳng còn nghe lời Em nữa từ khi nó nhận ra rằng nó cần Anh...

Nếu Anh biết rằng Em luôn cầu mong cho Anh được hạnh phúc. Còn gì vui hơn khi người mình yêu được hạnh phúc.

Nếu Anh biết được rằng........!!!
Về Đầu Trang Go down
violet_rose_107




Nữ Tổng số bài gửi : 117
Age : 32
Localisation : TP.HCM
Registration date : 23/07/2006

Truyện ngắn... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Truyện ngắn...   Truyện ngắn... Icon_minitimeSat 2 Sep - 21:19

Em không có bông hồng tình đầu như bao người khác , em chỉ có một sợi dây dù với cây thánh gía hình Chúa ngự trị. Anh đeo vào cổ cho em anh nói rằng nó sẽ đem đến mai mắn và bình an cho em nhưng quan trọng hơn hết đây là vật đính ước của hai đứa mình . Với mọi người nó thật bình thừơng nhưng với em nó vô giá làm sao , sợi dây đính ước đó đã bắt đầu cho một tình yêu tuyệt đẹp

Tình đầu lúc nào cũng đẹp đẹp như một giấc mơ, em và anh đã sống hết mình cho giấc mơ đó , đã trao và đã nhận những gì đẹp nhất quý giá nhất của đời người một cách tự nguyện . Em đã hạnh phúc thật sự khi anh đeo vào tay em chiếc nhẫn và anh đã đeo vào tay mình chiếc nhẫn em đưa . Chiếc nhẫn đó đã theo em bao năm dài và nguyện chỉ đeo vào tay ai thật sự em yêu _ và người đó chính là anh . Ngỡ rằng em mãi có anh , ngỡ rằng mãi có nhau và đường đời ta luôn chung lối , ngỡ rằng sẽ sống bên nhau trọn vẹn yêu thương ngỡ rằng tình yêu đơm hoa kết trái nhưng đó chỉ là ngỡ mà thôi . Chuyện tình của chúng ta trải qua biết bao khó khăn thử thách nhưng em và anh đều trải qua được nhờ niềm tin và tình yêu mình có trong nhau . Và sau mỗi lần giận hờn chúng ta lại thấy yêu nhau nhiều hơn

Vậy vì lý do gì anh lại xa em ? Xa em trong im lặng , mới đầu là sự thờ ơ lạnh lùng sau đó là không muốn gặp em và cuối cùng là anh không muốn nghe tiếng em nữa dù là qua điện thọai . Nhưng tại sao chứ , em đã làm gì sai ? Điều gì khiến anh không còn yêu em nữa ? điều gì đã khiến anh quên em ? Lý do nào tạo ra sự xa cách của chúng ta ? Anh vẫn im lặng mãi mãi im lặng để khi xa nhau trong em là một dấu chấm hỏi lớn .

Ta xa nhau , anh quên em một cách nhanh chóng đến lạ lùng , anh phủ nhận sự hiện diện đã từng có của em trong cuộc đời anh . Mọi sự níu kéo hàn gắn của em bị sự lạnh lùng của anh dập tắt . Anh đã tàn nhẫn giẫm đạp lên nổi đau của em trong im lặng , anh đã và đang tâm quay lưng đi khi em vẫn và đang còn yêu anh tha thiết .

Em biết óan trách ai đây ? anh hay chính em ? hay cả hai chúng ta ? hay do thời gian ? hay do sự nghiệt ngã của cuộc sống ? Giờ đây bên cạnh anh đã có người thay thế chỗ của em , còn em em vẫn mãi là của anh vì em đã thuộc về anh từ hôm nào ! Ký ức của em chứa đầy những kỹ niệm đẹp của đôi ta , những kỹ niệm đó sẽ là liều thuốc kéo dài sự sống cho em . Em biết rằng thời gian chẳng giúp được gì cho em vì không có cái gì không có ai có thể thay thế hình bóng của anh trong trái tim em , có thể làm cho em quên được anh .

Chúc anh hạnh phúc bên người tình mới , anh hãy yêu chị ấy nhiều hơn tình yêu anh đã từng dành cho em và hãy giữ lời hứa với chị ấy nhiều hơn.

Mong rằng anh sẽ gặp được người yêu anh nhiều hơn tình yêu em đã và đang dành cho anh , mong rằng trên bước đường đời bình an và hạnh phúc sẽ luôn đến bên anh _ Người yêu của em...
Về Đầu Trang Go down
violet_rose_107




Nữ Tổng số bài gửi : 117
Age : 32
Localisation : TP.HCM
Registration date : 23/07/2006

Truyện ngắn... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Truyện ngắn...   Truyện ngắn... Icon_minitimeMon 4 Sep - 17:31

Phải lòng em
________________________________________
Năm học lớp 10.
Ngồi trong lớp học Anh văn, tôi chăm chú nhìn cô bé cạnh bên. Em là người mà tôi luôn gọi là BẠN TỐT NHẤT. Tôi chăm chú nhìn mái tóc dài và mượt của em và ước gì em là của tôi. Nhưng em không xem tôi như thế và tôi biết điều đó. Sau buổi học, em đến gần và hỏi mượn tôi bài học em nghỉ hôm trước. Em nói: "Cảm ơn anh!" và hôn lên má tôi. Tôi muốn nói với em, tôi muốn cho em biết rằng tôi không muốn chỉ là bạn. Tôi yêu em nhưng tôi quá nhút nhát, tôi cũng không hiểu tại sao.

Năm học lớp 11.
Chuông điện thoại reo. Đầu dây bên kia là em. Em khóc và thút thít về cuộc tình vừa tan vỡ. Em muốn tôi đến với em, vì em không muốn ở một mình, và tôi đã đến. Khi ngồi cạnh em trên sofa, tôi chăm chú nhìn đôi mắt ướt nước của em và ước gì em là của tôi. Sau hai tiếng đồng hồ, cùng bộ phim của Drew Barrymore và ba túi khoai tây rán, em quyết định đi ngủ. Em nhìn tôi, nói: "Cảm ơn anh!" và hôn lên má tôi. Tôi muốn nói với em, tôi muốn cho em biết rằng tôi không muốn chỉ là bạn. Tôi yêu em nhưng tôi quá nhút nhát, tôi cũng không hiểu tại sao.

Năm cuối cấp.
Vào một ngày trước đêm khiêu vũ dạ hội mãn khóa, em bước đến tủ đựng đồ của tôi. "Bạn nhảy của em bị ốm", em nói, "Anh ấy sẽ không khỏe sớm được và em không có ai để nhảy cùng. Năm lớp 7, chúng mình đã hứa với nhau là nếu cả hai đứa đều không có bạn nhảy, chúng mình sẽ đi cùng nhau như NHỮNG NGƯỜI BẠN TỐT NHẤT." Và chúng tôi đã làm như thế. Vào đêm dạ hội, sau khi tiệc tan, tôi đứng ở bậc tam cấp trước cửa phòng em. Tôi chăm chú nhìn em khi em mỉm cười và nhìn bóng tôi trong đôi mắt lấp lánh của em. Tôi muốn em là của tôi nhưng em không nghĩ về tôi như thế và tôi biết điều đó. Rồi sau, em nói: "Em đã có giờ phút vui vẻ nhất, cảm ơn anh!" và hôn lên má tôi. Tôi muốn nói với em, tôi muốn cho em biết rằng tôi không muốn chỉ là bạn. Tôi yêu em nhưng tôi quá nhút nhát, tôi cũng không hiểu tại sao.

Ngày tốt nghiệp.
Từng ngày trôi qua, rồi từng tuần, từng tháng. Chớp mắt đã là ngày tốt nghiệp. Tôi ngắm nhìn hình dáng tuyệt vời của em nổi lên như một thiên thần trên sân khấu khi nhận bằng tốt nghiệp. Tôi muốn em là của tôi nhưng em không xem tôi như thế và tôi biết điều đó. Trước khi mọi người trở về nhà, em tiến về phía tôi trong áo khoác và mũ, khóc khi tôi ôm em. Rồi sau, nhấc đầu lên khỏi vai tôi, em nói: "Anh là BẠN TỐT NHẤT của em, cảm ơn anh!" và hôn lên má tôi. Tôi muốn nói với em, tôi muốn cho em biết rằng tôi không muốn chỉ là bạn. Tôi yêu em nhưng tôi quá nhút nhát, tôi cũng không hiểu tại sao.

Vài năm sau.
Giờ đây, tôi đang ngồi trong băng ghế dài trong nhà thờ. Cô bé ấy đang làm lễ kết hôn. Tôi nhìn em khi em nói: "Tôi hứa!" và bắt đầu một cuộc sống mới, với một người đàn ông khác. Tôi muốn em là của tôi nhưng em không xem tôi như thế và tôi biết điều đó. Nhưng trước khi lên xe đi, em đến gần tôi và nói: "Anh đã đến, cảm ơn anh!" và hôn lên má tôi. Tôi muốn nói với em, tôi muốn cho em biết rằng tôi không muốn chỉ là bạn. Tôi yêu em nhưng tôi quá nhút nhát, tôi cũng không hiểu tại sao.

Lễ tang.
Đã nhiều năm trôi qua, tôi nhìn xuống chiếc quan tài chứa bên trong cô bé đã từng là BẠN TỐT NHẤT của mình. Trong buổi lễ, người ta đã tìm thấy quyển nhật ký của em trong suốt những năm trung học. Và đây là những gì em viết: "Tôi chăm chú nhìn anh và ước gì anh là của tôi nhưng anh không xem tôi như thế và tôi biết điều đó. Tôi ước anh nói với tôi rằng anh yêu tôi. Tôi ước mình cũng có thể làm được điều đó… Tôi chỉ nghĩ một mình và khóc.

Em yêu anh em yêu anh em yêu anh…"
Về Đầu Trang Go down
violet_rose_107




Nữ Tổng số bài gửi : 117
Age : 32
Localisation : TP.HCM
Registration date : 23/07/2006

Truyện ngắn... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Truyện ngắn...   Truyện ngắn... Icon_minitimeMon 4 Sep - 18:22

Cổ tích cho những hy vọng không thành...

Truyện thứ nhất:

Khi Mùa Xuân chuẩn bị ra đi thì Mùa Hè đến. Mùa Hè mang đến cho Mùa Xuân một bó hoa hồng rất đẹp và nói :
_ Mùa Xuân ơi, hãy tin tôi, tôi yêu em. hãy ở lại với tôi. Chúng ta sẽ cùng đi chơi, đến tất cả những nơi mà em muốn.
Nhưng Mùa Xuân không yêu Mùa Hè. Và cô ra đi. Mùa Hè buồn lắm. Mùa Hè ốm, nhiệt độ lên cao. Mọi thứ xung quanh trở nên rất nóng.

Sau một thời gian, Mùa Thu đến, mang theo rất nhiều trái cây ngon. Mùa Thu rất yêu Mùa Hè. Cô không muốn Mùa Hè phải buồn.
_ Mùa Hè ơi, đừng buồn nữa. Hãy ở lại với em. Em sẽ mang lại hạnh phúc cho anh.
Nhưng với Mùa Hè, Mùa Xuân là tất cả. Và anh ra đi.
Mùa Thu khóc, khóc nhiều lắm. Mọi thứ xung quanh trở nên ướt.

Một thời gian sau, Mùa Đông đến, mang theo cậu con trai của mình là Băng Giá. Những giọt nước mắt của Mùa Thu làm Băng Giá cảm thấy xao xuyến. Anh cảm thấy muốn đem lại hạnh phúc cho Mùa Thu
_ Mùa Thu ơi, hãy ở bên tôi. Tôi sẽ xây cho em những lâu đài, những con đường bằng băng. Tôi sẽ hát cho em nghe những bài hát hay nhất. Hãy ở bên tôi.
_ Không, Băng Giá ạ. Ở bên anh tôi sẽ luôn cảm thấy lạnh lẽo thôi.
Và Mùa Thu ra đi. Băng Giá buồn lắm. Gió thổi mạnh. Chỉ trong một đêm thôi, mọi thứ trở nên trắng xóa bởi tuyết. Mùa Đông thấy con như vậy thì buồn lắm. Bà nói :
_ Tại sao con không yêu Mùa Xuân ? Cô ấy đã đến và hứa sẽ mang lại cho con hạnh phúc.
_ Không mẹ ơi, con không thích. Chúng ta hãy rời khỏi đây đi.
Và họ ra đi.

Chỉ còn lại một mình Mùa Xuân. Cô khóc. Nhưng rôì, bất chợt Mùa Xuân nhìn ra xung quanh :"Ôi tại sao mình phải khóc chứ ? Mình còn rất trẻ, và xinh đẹp nữa. Thời gian dành cho mình không nhiều. Tại sao mình không làm những việc có ý nghĩa hơn ?"
Và mọi thứ như sống lại: cây cối tươi xanh, ra hoa, đâm chồi, nảy lộc....

Đây chỉ là một câu chuyện cổ tích của Nga thôi. Nhưng những gì đọng lại thì nhiều lắm... Phải chăng chúng ta cứ luôn chạy theo những thứ mãi mãi không thuộc về mình, luôn đòi hỏi những gì không dành cho mình ? Chúng ta cứ luôn đợi chờ, hi vọng, rồi buồn, rồi khóc. Có biết bao nhiêu người như thế ? Và có bao nhiêu người như Mùa Xuân, nhận ra con đường phía trước ?......
Về Đầu Trang Go down
violet_rose_107




Nữ Tổng số bài gửi : 117
Age : 32
Localisation : TP.HCM
Registration date : 23/07/2006

Truyện ngắn... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Truyện ngắn...   Truyện ngắn... Icon_minitimeMon 4 Sep - 18:23

Truyện thứ hai:

Mặt trăng và Mặt Trời tranh cãi với nhau về Trái Đất. Mặt Trời nói : "Lá và cây cối, tất cả đều màu xanh". Nhưng Mặt Trăng thì lại cho rằng, tất cả chúng mang một ánh bạc lấp lánh. Mặt Trăng nói rằng, con người trên Trái Đất thường ngủ. Còn Mặt Trời lại bảo con người luôn hoạt động đấy chứ.
_ Con người hoạt động, vậy tại sao trên Trái Đất lại yên ắng đến vậy ?- Mặt Trăng cãi.
_ Ai bảo là trên Trái Đất yên lặng ?- Mặt Trời ngạc nhiên- Trên Trái Đất mọi thứ đều hoạt động, và còn rất ồn ào, náo nhiệt nữa.
Và họ cãi nhau rất lâu, cho đến khi Gió bay ngang qua.
_ Tại sao các bạn lại cãi nhau về chuyện này chứ ? Tôi đã ở bên cạnh Mặt Trời khi Mặt Trời nhìn xuống Trái Đất, và tôi cũng đi cùng Mặt Trăng khi Mặt Trăng xuất hiện. Khi Mặt Trời xuất hiện, mọi thứ là ban ngày, cây cối màu xanh, con người hoạt đông. Còn khi Trăng lên, đêm về, mọi người chìm vào giấc ngủ.

Nếu chỉ nhìn mọi việc dưới con mắt của mình, thì mọi thứ chẳng có gì là hoàn hảo, chọn vẹn cả. Không thể đánh giá Trái Đất chỉ bằng con mắt của Mặt Trời hoặc Mặt trăng được. Cũng vậy khi đánh giá một con người, một sự việc nào đó, không thể nhìn từ một phía được...
Về Đầu Trang Go down
violet_rose_107




Nữ Tổng số bài gửi : 117
Age : 32
Localisation : TP.HCM
Registration date : 23/07/2006

Truyện ngắn... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Truyện ngắn...   Truyện ngắn... Icon_minitimeMon 4 Sep - 18:24

Truyện thứ ba:

Một hôm, Mặt Trời, Gió và Mặt trăng đến ăn tối tại nhà của bác Sấm Sét và cô Tia Chớp. Còn Mẹ của họ là Vì Sao thì ở nhà.
Mặt Trời và Gió rất tham lam, và luôn chỉ nghĩ đến bản thân mình. Trong bữa ăn, họ ăn rất nhiều và không nghĩ gì dến người mẹ đang ở nhà cả.Còn Mặt Trăng, mỗi một món ăn, cô lại để dành mang về cho mẹ một ít. Khi bọn họ trở về nhà, Vì Sao đã hỏi :
_ Các con yêu quý, ở đó họ cho các con ăn những gì ?
_ Con được ăn rất nhiều món ngon mẹ ạ, và con đã ăn hết tất cả phần của mình - Mặt Trời trả lời.
_ Con cũng đã ăn rất nhiều mẹ ạ, ăn hết tất cả - Gió nói.
Còn Mặt Trăng, cô lấy tất cả những gì đã đẻ dành cho mẹ ra, dọn lên bàn và mời Vì Sao ăn. Và họ đã có một bữa ăn không chỉ đầy những thức ăn ngon, mà còn đầy cả lòng yêu thương nữa.
Vì Sao rất buồn vì Mặt Trời và Gió. Bà nói :
_ Mặt Trời, con trai của ta. Con chỉ luôn nghĩ đến mình, chỉ quan tâm đến cảm xúc của mình, mà chẳng bao giơ nghĩ đến người khác. Sau này sẽ không có ai muốn gần gũi và yêu quý con đâu. Con sẽ trở thành một con người nóng bỏng, gay gắt, để rồi tất cả mọi người, mỗi khi nhìn thấy con đều phải che mặt lại.
Còn con, Gió yêu quý. Con rất tham lam. Con luôn sống cho bản thân. Sẽ không có ai yêu quý con cả, và mọi người luôn tránh xa con.
Mặt trăng yêu quý của ta, con thật là một người chu đáo, ngoan ngoãn. Con sẽ trở nên trong sáng, mát dịu. Tất cả mọi người rồi sẽ yêu quý con.

Cuộc sống luôn vậy, luôn có sự vận động nhân quả. Cho và được cho luôn tồn tại song song với nhau.
Về Đầu Trang Go down
violet_rose_107




Nữ Tổng số bài gửi : 117
Age : 32
Localisation : TP.HCM
Registration date : 23/07/2006

Truyện ngắn... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Truyện ngắn...   Truyện ngắn... Icon_minitimeMon 4 Sep - 18:24

Truyện thứ tư:

Tia Nắng là một cô gái rất xinh xắn, dễ thương. Cô không đẹp cái vẻ đẹp lộng lẫy, kiêu xa. Mà đó là cái vẻ đẹp bình dị, gẫn gũi. Lúc bấy giờ, có nhiều chàng trai để ý Tia Nắng lắm. Mặt Trời mạnh mẽ và ấm áp, chàng Gió kiêu ngạo và bướng bỉnh, Mặt Trăng nhẹ nhàng và gần gũi... Tất cả bọn họ đều mong có được Tia Nắng. Nhưng mỗi người đều thể hiện tình cảm của mình theo một cách riêng

Mặt Trời nóng bỏng, luôn mang lại cho Tia Nắng những điều bất ngờ, thú vị, những cuộc dạo chơi bên dòng suối, trên những sườn đồi, trong những cánh rừng đầy hương hoa... Bên mặt Trời, Tia Nắng luôn thấy yêu đời, yêu cuộc sống.

Mặt Trăng lại luôn mang cho Tia Nắng những phút giây nhẹ nhàng, êm đềm, thoải mái nhất. Bên Mặt Trăng Tia Nắng luôn có những phút giây để nhìn lại mình, để nhớ lại những gì mình đã làm, đã trải qua. Từ đó tìm ra ý nghĩa của cuộc sống.

Còn với chàng Gió. Gió kiêu ngạo và lạnh lùng. Gió sâu sắc và tình cảm. Với Gió, Tia Nắng luôn được nhìn thấy cuộc sống ở khía cạnh khác. Một cuộc sống nội tâm, một cuộc sống không phải toàn màu hồng như với Măt Trời, không nhẹ nhàng như với Mặt Trăng. Nhưng cô sợ Gió. Bởi vì cô biết Gió không bao giờ là của cô cả. Gió kiêu ngạo lạnh lùng quá, để không thể cất lên được tiếng Yêu.

Và kết quả thì có lẽ ai cũng biết rồi. Tia Nắng đã chọn cho mình Mặt Trời. Cuộc sống luôn vận động, luôn hướng về phía trước. Với Mặt Trăng, Tia Nắng chỉ có thể xem như một người bạn tốt, có thể trút những lo âu, phiền muộn, những khó khăn. Còn với Gió, có thể đó là một sự ngưỡng mộ, một sự đồng cảm, và cũng có thể là tình yêu nữa. Nhưng Tia Nắng đã không chọn Gió. Đơn giản bởi vì Gió quá kiêu ngạo, kiêu ngạo hay nhút nhát ? Yêu mà không dám thể hiện, hay không chịu thể hiện. Để rồi bây giờ, Tia Nắng luôn ở bên Mặt Trời, Mặt Trăng chỉ thỉnh thoảng gặp họ vào những lúc hoàng hôn. Còn Gió, ngày ngày vẫn lang thang, không nơi vô định. Gió đã đánh mất một thứ mà không bao giờ còn có thể tìm lại được nữa - TÌNH YÊU. Thời gian chẳng quay lại bao giờ.

Có những thứ đôi khi phải cúi xuống người ta mới có thể lấy được nó.
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content





Truyện ngắn... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Truyện ngắn...   Truyện ngắn... Icon_minitime

Về Đầu Trang Go down
 
Truyện ngắn...
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
 :: GÓC THƯ GIÃN-
Chuyển đến